Em hẹn sao em chẳng tới
Để đèn chong mãi đêm khuya
Mòn mỏi bây giờ đã lụi
Em hẹn sao em chẳng tới
Để trăng thui thủi lưng trời
Vàng võ bây giờ đã lặn
Em hẹn sao em chẳng tới
Để hoa bưởi đợi trong vườn
Tàn úa bây giờ đã rụng
Dù đã tắt ánh đèn
Dù đã lặn mặt trăng
Dù đã tàn hoa bưởi
Em ơi em! Cứ tới
Riêng lòng anh vẫn đợi
Như ngôi sao Vược giữa trời
1967
Tác giả bài viết: Khương Hữu Dụng (1907 – 2005)
Nguồn tin: cadn.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn